游西村

作者:顾璘 朝代:五代诗人
游西村原文
纤手垂钩对水窗,红蕖秋色艳长江。
此诗写的是一位农村妇女辛勤劳作之时思念远方丈夫的愁苦情景。全诗情感极为压抑,主人公只能在繁重的劳作中思念远方的丈夫,但一举一动之间无不牵挂着远行之人,而且对辛苦的劳动没有一丝一毫的怨言,即使的杜鹃的哀鸣声中,惆怅之情被极大地激起,却也只是轻轻一叹,复又埋头于农活。 也有人认为此诗写游子思妇互相思念的情况。游子在瞿塘受阻于风波,有家难回。思妇在家,眼看麦已熟,茧成蛾,拨谷鸣,望眼欲穿,不见夫回。“缲丝忆君头绪多”,一语双关:丝头绪多,心绪也烦乱。 诗人以敏锐的笔触,生动形象地刻画了这丰富、复杂、微妙的情感,并对劳动人民的痛苦寄予了同情,高度赞扬了他们的淳朴、勤劳,可谓用意深远。
①金河:秋天的银河。古代五行说以秋为金。②拂:掠过。③泛:弹,犹流荡。④还密:尚未凋零。⑤淮南两句:用《淮南子·说山训》“见一叶落而知岁暮”和《楚辞·九歌·湘夫人》“洞庭波兮木叶下”意。
看来,进而分枉直,论是非,诗人不屑;退而走东西,就斗升,更是屈辱难忍,真是“乾坤大如许,无处著此翁”(《醉歌》),他是走投无路了。愈转愈深的诗情,逼得他说出了一句隐忍已久又不得不说的话——“归装渐理君知否?笑指庐山古涧藤。”归隐山林,这是更大的退却,是在他心中酝酿了多年的无可奈何的退却!但是,他真正打算退隐么?要正确理解这句话,还得联系他一生出处行藏来看。他毕生心存社稷,志在天下,到老不忘恢复:“蹈海言犹在,移山志未衰”(《杂感》之三),怎么会真的想到退隐山林?就在早一年,他也写过“向来误有功名念,欲挽天河洗此心”(《夜坐偶书》)的话。(...)
一帆江上暮潮平。骑鹤过瑶京。湘波山色青天外,红香荡、玉佩东丁。西圃仍圆夜月,南风微弄秋声。
其一①北邙:山名,在洛阳东北。阪(bǎn),同“坂”,山坡。②宫室句:初平元年(公元190年),董卓挟汉献帝迁都长安,把洛阳的宗庙宫室全部焚毁。③顿:塌坏。擗(pǐ“匹”音):分裂。④参天,上高至天。荆棘参天,形容十分荒凉。⑤耆(qí):六十岁以上的人。耆老,犹言德高之老年人。⑥畴:田亩。田:动词,耕种。⑦念我句:这句是代久不归的游子(即应氏)设词,应氏曾居家于洛阳。平常居,一作“平生亲”。
词首二句“平沙芳草渡头村。绿遍去年痕”。交待了这位女主人公所处的地点和时令。她住在一个靠近沙滩渡口的小村子上,时间已是芳草萋萋的盛(...)
游西村拼音解读
xiān shǒu chuí gōu duì shuǐ chuāng ,hóng qú qiū sè yàn zhǎng jiāng 。
cǐ shī xiě de shì yī wèi nóng cūn fù nǚ xīn qín láo zuò zhī shí sī niàn yuǎn fāng zhàng fū de chóu kǔ qíng jǐng 。quán shī qíng gǎn jí wéi yā yì ,zhǔ rén gōng zhī néng zài fán zhòng de láo zuò zhōng sī niàn yuǎn fāng de zhàng fū ,dàn yī jǔ yī dòng zhī jiān wú bú qiān guà zhe yuǎn háng zhī rén ,ér qiě duì xīn kǔ de láo dòng méi yǒu yī sī yī háo de yuàn yán ,jí shǐ de dù juān de āi míng shēng zhōng ,chóu chàng zhī qíng bèi jí dà dì jī qǐ ,què yě zhī shì qīng qīng yī tàn ,fù yòu mái tóu yú nóng huó 。 yě yǒu rén rèn wéi cǐ shī xiě yóu zǐ sī fù hù xiàng sī niàn de qíng kuàng 。yóu zǐ zài qú táng shòu zǔ yú fēng bō ,yǒu jiā nán huí 。sī fù zài jiā ,yǎn kàn mài yǐ shú ,jiǎn chéng é ,bō gǔ míng ,wàng yǎn yù chuān ,bú jiàn fū huí 。“qiāo sī yì jun1 tóu xù duō ”,yī yǔ shuāng guān :sī tóu xù duō ,xīn xù yě fán luàn 。 shī rén yǐ mǐn ruì de bǐ chù ,shēng dòng xíng xiàng dì kè huà le zhè fēng fù 、fù zá 、wēi miào de qíng gǎn ,bìng duì láo dòng rén mín de tòng kǔ jì yǔ le tóng qíng ,gāo dù zàn yáng le tā men de chún pǔ 、qín láo ,kě wèi yòng yì shēn yuǎn 。
①jīn hé :qiū tiān de yín hé 。gǔ dài wǔ háng shuō yǐ qiū wéi jīn 。②fú :luě guò 。③fàn :dàn ,yóu liú dàng 。④hái mì :shàng wèi diāo líng 。⑤huái nán liǎng jù :yòng 《huái nán zǐ ·shuō shān xùn 》“jiàn yī yè luò ér zhī suì mù ”hé 《chǔ cí ·jiǔ gē ·xiāng fū rén 》“dòng tíng bō xī mù yè xià ”yì 。
kàn lái ,jìn ér fèn wǎng zhí ,lùn shì fēi ,shī rén bú xiè ;tuì ér zǒu dōng xī ,jiù dòu shēng ,gèng shì qū rǔ nán rěn ,zhēn shì “qián kūn dà rú xǔ ,wú chù zhe cǐ wēng ”(《zuì gē 》),tā shì zǒu tóu wú lù le 。yù zhuǎn yù shēn de shī qíng ,bī dé tā shuō chū le yī jù yǐn rěn yǐ jiǔ yòu bú dé bú shuō de huà ——“guī zhuāng jiàn lǐ jun1 zhī fǒu ?xiào zhǐ lú shān gǔ jiàn téng 。”guī yǐn shān lín ,zhè shì gèng dà de tuì què ,shì zài tā xīn zhōng yùn niàng le duō nián de wú kě nài hé de tuì què !dàn shì ,tā zhēn zhèng dǎ suàn tuì yǐn me ?yào zhèng què lǐ jiě zhè jù huà ,hái dé lián xì tā yī shēng chū chù háng cáng lái kàn 。tā bì shēng xīn cún shè jì ,zhì zài tiān xià ,dào lǎo bú wàng huī fù :“dǎo hǎi yán yóu zài ,yí shān zhì wèi shuāi ”(《zá gǎn 》zhī sān ),zěn me huì zhēn de xiǎng dào tuì yǐn shān lín ?jiù zài zǎo yī nián ,tā yě xiě guò “xiàng lái wù yǒu gōng míng niàn ,yù wǎn tiān hé xǐ cǐ xīn ”(《yè zuò ǒu shū 》)de huà 。(...)
yī fān jiāng shàng mù cháo píng 。qí hè guò yáo jīng 。xiāng bō shān sè qīng tiān wài ,hóng xiāng dàng 、yù pèi dōng dīng 。xī pǔ réng yuán yè yuè ,nán fēng wēi nòng qiū shēng 。
qí yī ①běi máng :shān míng ,zài luò yáng dōng běi 。bǎn (bǎn),tóng “bǎn ”,shān pō 。②gōng shì jù :chū píng yuán nián (gōng yuán 190nián ),dǒng zhuó jiā hàn xiàn dì qiān dōu zhǎng ān ,bǎ luò yáng de zōng miào gōng shì quán bù fén huǐ 。③dùn :tā huài 。pǐ (pǐ“pǐ ”yīn ):fèn liè 。④cān tiān ,shàng gāo zhì tiān 。jīng jí cān tiān ,xíng róng shí fèn huāng liáng 。⑤qí (qí):liù shí suì yǐ shàng de rén 。qí lǎo ,yóu yán dé gāo zhī lǎo nián rén 。⑥chóu :tián mǔ 。tián :dòng cí ,gēng zhǒng 。⑦niàn wǒ jù :zhè jù shì dài jiǔ bú guī de yóu zǐ (jí yīng shì )shè cí ,yīng shì céng jū jiā yú luò yáng 。píng cháng jū ,yī zuò “píng shēng qīn ”。
cí shǒu èr jù “píng shā fāng cǎo dù tóu cūn 。lǜ biàn qù nián hén ”。jiāo dài le zhè wèi nǚ zhǔ rén gōng suǒ chù de dì diǎn hé shí lìng 。tā zhù zài yī gè kào jìn shā tān dù kǒu de xiǎo cūn zǐ shàng ,shí jiān yǐ shì fāng cǎo qī qī de shèng (...)

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

词首二句“平沙芳草渡头村。绿遍去年痕”。交待了这位女主人公所处的地点和时令。她住在一个靠近沙滩渡口的小村子上,时间已是芳草萋萋的盛(...)
一帆江上暮潮平。骑鹤过瑶京。湘波山色青天外,红香荡、玉佩东丁。西圃仍圆夜月,南风微弄秋声。

相关赏析

身既不容于浊世兮,不知进退之宜当。 冠崔嵬而切云兮,剑淋离而从横。
词的上片,采用于动写静手法。作者随步换形,边走边看。起句“倚天绝壁,直下江千尺”,气势不凡。先(...)
眼见的天阔雁书迟,赤紧的日近长安远,则怕我受官诰的缘薄分浅,则愿的一举成名在日边。你寄音书呵,休爱惜象管鸾笺。大姐,屈着指头儿数,不出三年,我便来也。则愿的早三年,人月团圆,休教妾常倚东风泣断弦。你休恋京师帝辇,别求夫人宅眷,把咱好姻缘翻做了恶姻缘。
如兄才誉居人上,鹏路正看看。只祈兄弟,长随母健,不爱高官。

作者介绍

顾璘 顾璘顾璘(1476~1545)明代官员、文学家。字华玉,号东桥居士,长洲(今江苏省吴县)人,寓居上元(今江苏省南京市),有知人鉴。弘治间进士,授广平知县,累官至南京刑部尚书。少有才名,以诗著称于时,与其同里陈沂、王韦号称“金陵三俊”,后宝应朱应登起,时称“四大家”。著有《浮湘集》、《山中集》、《息园诗文稿》等。其曾评注杨士弘《唐音》。

游西村原文,游西村翻译,游西村赏析,游西村阅读答案,出自顾璘的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.fijitropicalwatersports.com/LsGGL/dITIMAz69.html