赵州赞

作者:林天瑞 朝代:汉朝诗人
赵州赞原文
游春的人自然很多,有乘宝马香车的,“玉轮碾平芳草”,从芳草地上忽忽驶过,车中的贵妇娇娃,也只在车窗中露出了半面。但“半面恼红妆”,这半面娇容却引起这位游春少女的不快。可能是因为她们乘坐的香车对于芳草的摧残,也可能因为她们不暇他顾的高傲姿态。古代“半面” 一词有曾见过面的意思。《后汉书·应奉传》载应奉曾见一车匠于门中露半面,后数十年遇之于途中。仍能认出他来。故有“半面之旧”的说法。也有就指半边脸面,如汤显祖《牡丹亭》:“没揣菱花偷人半面。”或者又指古代遮面之具。还有一个“半面妆”的著名典故,《南史·梁元帝徐妃传》:“妃以帝眇一目,每知帝将至,必为半面妆以俟,帝见则大怒而出。”李商隐《南朝》诗云:“地险悠悠天险长,金陵王气应瑶光。休夸(...)
“阁雪”三句,未探梅先言天气。“阁”,搁也,引申为停止。此言室外纷纷扬扬的雪花虽然已经停住,但是冻云层层却压得使人几乎喘不过气来。地面上风吹尘沙呼呼作响,致使空中的雁群也因为这风急云低而显得惊慌失措,从而打乱了它们飞行的次序。三句将寒冬腊月的天气景物描述得细致入微。“户掩”三句。“飐”,风吹颤动状。此言词人紧闭了门窗用以躲避寒夜劲风的肆虐。他在屏风内的床上无聊地闲躺着,甚至连睡梦中也感到了冷清与孤寂。醒后只见灯火在寒夜中闪烁、摇曳,它似乎也在启唇低声地诉说:“这里多么冷清啊!”“堪怜”三句,写室中的伊人。此言窗外的景色可餐,使伊人忍不住停下手中的刺绣前去观赏外面的雪景。但是面对着这似画般的雪景,她不觉又想起往常是双双赏雪,如今却只剩下她孤单一人,这不禁使人兴愁。“邻歌散”两句承上,道出愁的原因。“蒨”,即茜字,指红色。原来她是不放心词人外出欢宴。在宴会中,郎君将会与其他女子打情骂俏,回来后恐怕还能从郎君的衣襟上发现女人敷面用的白粉,在袖子上或许也会显露着腥红色的胭脂印痕。旧时女子盼郎用情专一的心态,由此可见一斑。上片未探梅,先叙天气及室中人的心态。
天迷迷,地密密。
我做衙内真个俏,不依公道则爱钞,有朝事发丢下头,拼着帖个大膏药。小官刘衙内的孩儿小衙内,同着这妹夫杨金吾两个,来到这陈(...)
“黯分袖”三句。“分袖”,即与情如手足的老友尹焕分别。“肠断”句,从温庭筠《望江南·梳洗罢》中“肠断白萍洲”句脱化出来。“柳”,谐留也。此言词人在岸边送别亲如手足的尹焕兄,心情因哀伤离别而致断肠,盼望岸边的柳枝能系住行船,不教梅津轻易离去。“吴宫”三句,言在送尹的人群(...)
试看春残花渐落,便是红颜老死时。
“阁雪”三句,未探梅先言天气。“阁”,搁也,引申为停止。此言室外纷纷扬扬的雪花虽然已经停住,但是冻云层层却压得使人几乎喘不过气来。地面上风吹尘沙呼呼作响,致使空中的雁群也因为这风急云低而显得惊慌失措,从而打乱了它们飞行的次序。三句将寒冬腊月的天气景物描述得细致入微。“户掩”三句。“飐”,风吹颤动状。此言词人紧闭了门窗用以躲避寒夜劲风的肆虐。他在屏风内的床上无聊地闲躺着,甚至连睡梦中也感到了冷清与孤寂。醒后只见灯火在寒夜中闪烁、摇曳,它似乎也在启唇低声地诉说:“这里多么冷清啊!”“堪怜”三句,写室中的伊人。此言窗外的景色可餐,使伊人忍不住停下手中的刺绣前去观赏外面的雪景。但是面对着这似画般的雪景,她不觉又想起往常是双双赏雪,如今却只剩下她孤单一人,这不禁使人兴愁。“邻歌散”两句承上,道出愁的原因。“蒨”,即茜字,指红色。原来她是不放心词人外出欢宴。在宴会中,郎君将会与其他女子打情骂俏,回来后恐怕还能从郎君的衣襟上发现女人敷面用的白粉,在袖子上或许也会显露着腥红色的胭脂印痕。旧时女子盼郎用情专一的心态,由此可见一斑。上片未探梅,先叙天气及室中人的心态。
“援琴鸣弦发清商,短歌微吟不能长。”援:引,拿过来。清商:东汉以来在民间曲调基础上形成的一种新乐调,以悲惋凄清为其特色。短歌:调类名,汉乐府有长歌行、短歌行,是根据“歌声有长短”(《乐府诗集》语)来区分的,大概是长歌多表现慷慨激昂的情怀,短歌多表现低回哀伤的思绪。女主人公在这秋月秋风的夜晚,愁怀难释,她取过瑶琴想弹一支清商曲,以遥寄自己难以言表的衷情,但是口中吟出的都是急促哀怨的短调,总也唱不成一曲柔曼动听的长歌。《礼记·乐记》云:“乐也者,情之不可变者也。”女主人公寂寞忧伤到了极点,即使她想弹别样的曲调,又怎么能弹得成呢?
“冰皮始解”几句写春水之美。“冰皮解,波色乍明”,用对偶的句式,点出余寒已退,薄冰初消,春水开始呈现出澄明的色泽。“始”、“乍”二字扣紧早春景象,十分贴切。“鳞浪层层,清澈见底,晶晶然如镜之新开而冷光乍出于匣也”,是写微风吹过水面,漾起鱼鳞般的波纹,清澈的流水闪闪发光,好像清晨刚打开镜匣,反射出镜子的清光一样。“镜之新开”、“冷光乍出”的“新开”、“乍出”,与“冰以始解,波色乍明”的“始解”、“乍明”,一是形容一天的起点,一是形容一年的起点,相互呼应,同一机杼,很有节候感,足见作者观察的细致和刻画的工巧。另外,用新开匣的明镜来比喻明亮的春水,也显得优美熨贴;同时还可以使人联想到晨妆对镜的美人,从而(...)
或许正是基于上述原因,历代众多学者形成了《思文》为周公所作的强有力的共识。诗篇是盛朝的颂歌,作者是盛朝的大圣人,这一共识的形成也极自然。《诗经》中的多篇作者都归之于周公,此处不具(...)
最后四句是第三段,从写边防战士转到写人民,写在敌人统治下被奴役的北方人民即所谓遗民。“中原干戈古亦闻,岂有逆胡传子孙?”这两句是说,北方自古以来就遭受过外族的侵略,但是统治者从来不可能在这里长久地占下去,诗人坚信总有一天敌人会被赶走。这是一层意思;这两句同时可以理解成是对统治者的谴责。中原自古以来就遭受过外族的武装侵略,但都没能够让他们站住脚,如今在南宋统治者和戎投(...)
城南城北都有战争,有许多人在战(...)
赵州赞拼音解读
yóu chūn de rén zì rán hěn duō ,yǒu chéng bǎo mǎ xiāng chē de ,“yù lún niǎn píng fāng cǎo ”,cóng fāng cǎo dì shàng hū hū shǐ guò ,chē zhōng de guì fù jiāo wá ,yě zhī zài chē chuāng zhōng lù chū le bàn miàn 。dàn “bàn miàn nǎo hóng zhuāng ”,zhè bàn miàn jiāo róng què yǐn qǐ zhè wèi yóu chūn shǎo nǚ de bú kuài 。kě néng shì yīn wéi tā men chéng zuò de xiāng chē duì yú fāng cǎo de cuī cán ,yě kě néng yīn wéi tā men bú xiá tā gù de gāo ào zī tài 。gǔ dài “bàn miàn ” yī cí yǒu céng jiàn guò miàn de yì sī 。《hòu hàn shū ·yīng fèng chuán 》zǎi yīng fèng céng jiàn yī chē jiàng yú mén zhōng lù bàn miàn ,hòu shù shí nián yù zhī yú tú zhōng 。réng néng rèn chū tā lái 。gù yǒu “bàn miàn zhī jiù ”de shuō fǎ 。yě yǒu jiù zhǐ bàn biān liǎn miàn ,rú tāng xiǎn zǔ 《mǔ dān tíng 》:“méi chuāi líng huā tōu rén bàn miàn 。”huò zhě yòu zhǐ gǔ dài zhē miàn zhī jù 。hái yǒu yī gè “bàn miàn zhuāng ”de zhe míng diǎn gù ,《nán shǐ ·liáng yuán dì xú fēi chuán 》:“fēi yǐ dì miǎo yī mù ,měi zhī dì jiāng zhì ,bì wéi bàn miàn zhuāng yǐ sì ,dì jiàn zé dà nù ér chū 。”lǐ shāng yǐn 《nán cháo 》shī yún :“dì xiǎn yōu yōu tiān xiǎn zhǎng ,jīn líng wáng qì yīng yáo guāng 。xiū kuā (...)
“gé xuě ”sān jù ,wèi tàn méi xiān yán tiān qì 。“gé ”,gē yě ,yǐn shēn wéi tíng zhǐ 。cǐ yán shì wài fēn fēn yáng yáng de xuě huā suī rán yǐ jīng tíng zhù ,dàn shì dòng yún céng céng què yā dé shǐ rén jǐ hū chuǎn bú guò qì lái 。dì miàn shàng fēng chuī chén shā hū hū zuò xiǎng ,zhì shǐ kōng zhōng de yàn qún yě yīn wéi zhè fēng jí yún dī ér xiǎn dé jīng huāng shī cuò ,cóng ér dǎ luàn le tā men fēi háng de cì xù 。sān jù jiāng hán dōng là yuè de tiān qì jǐng wù miáo shù dé xì zhì rù wēi 。“hù yǎn ”sān jù 。“zhǎn ”,fēng chuī chàn dòng zhuàng 。cǐ yán cí rén jǐn bì le mén chuāng yòng yǐ duǒ bì hán yè jìn fēng de sì nuè 。tā zài píng fēng nèi de chuáng shàng wú liáo dì xián tǎng zhe ,shèn zhì lián shuì mèng zhōng yě gǎn dào le lěng qīng yǔ gū jì 。xǐng hòu zhī jiàn dēng huǒ zài hán yè zhōng shǎn shuò 、yáo yè ,tā sì hū yě zài qǐ chún dī shēng dì sù shuō :“zhè lǐ duō me lěng qīng ā !”“kān lián ”sān jù ,xiě shì zhōng de yī rén 。cǐ yán chuāng wài de jǐng sè kě cān ,shǐ yī rén rěn bú zhù tíng xià shǒu zhōng de cì xiù qián qù guān shǎng wài miàn de xuě jǐng 。dàn shì miàn duì zhe zhè sì huà bān de xuě jǐng ,tā bú jiào yòu xiǎng qǐ wǎng cháng shì shuāng shuāng shǎng xuě ,rú jīn què zhī shèng xià tā gū dān yī rén ,zhè bú jìn shǐ rén xìng chóu 。“lín gē sàn ”liǎng jù chéng shàng ,dào chū chóu de yuán yīn 。“qiàn ”,jí qiàn zì ,zhǐ hóng sè 。yuán lái tā shì bú fàng xīn cí rén wài chū huān yàn 。zài yàn huì zhōng ,láng jun1 jiāng huì yǔ qí tā nǚ zǐ dǎ qíng mà qiào ,huí lái hòu kǒng pà hái néng cóng láng jun1 de yī jīn shàng fā xiàn nǚ rén fū miàn yòng de bái fěn ,zài xiù zǐ shàng huò xǔ yě huì xiǎn lù zhe xīng hóng sè de yān zhī yìn hén 。jiù shí nǚ zǐ pàn láng yòng qíng zhuān yī de xīn tài ,yóu cǐ kě jiàn yī bān 。shàng piàn wèi tàn méi ,xiān xù tiān qì jí shì zhōng rén de xīn tài 。
tiān mí mí ,dì mì mì 。
wǒ zuò yá nèi zhēn gè qiào ,bú yī gōng dào zé ài chāo ,yǒu cháo shì fā diū xià tóu ,pīn zhe tiē gè dà gāo yào 。xiǎo guān liú yá nèi de hái ér xiǎo yá nèi ,tóng zhe zhè mèi fū yáng jīn wú liǎng gè ,lái dào zhè chén (...)
“àn fèn xiù ”sān jù 。“fèn xiù ”,jí yǔ qíng rú shǒu zú de lǎo yǒu yǐn huàn fèn bié 。“cháng duàn ”jù ,cóng wēn tíng jun1 《wàng jiāng nán ·shū xǐ bà 》zhōng “cháng duàn bái píng zhōu ”jù tuō huà chū lái 。“liǔ ”,xié liú yě 。cǐ yán cí rén zài àn biān sòng bié qīn rú shǒu zú de yǐn huàn xiōng ,xīn qíng yīn āi shāng lí bié ér zhì duàn cháng ,pàn wàng àn biān de liǔ zhī néng xì zhù háng chuán ,bú jiāo méi jīn qīng yì lí qù 。“wú gōng ”sān jù ,yán zài sòng yǐn de rén qún (...)
shì kàn chūn cán huā jiàn luò ,biàn shì hóng yán lǎo sǐ shí 。
“gé xuě ”sān jù ,wèi tàn méi xiān yán tiān qì 。“gé ”,gē yě ,yǐn shēn wéi tíng zhǐ 。cǐ yán shì wài fēn fēn yáng yáng de xuě huā suī rán yǐ jīng tíng zhù ,dàn shì dòng yún céng céng què yā dé shǐ rén jǐ hū chuǎn bú guò qì lái 。dì miàn shàng fēng chuī chén shā hū hū zuò xiǎng ,zhì shǐ kōng zhōng de yàn qún yě yīn wéi zhè fēng jí yún dī ér xiǎn dé jīng huāng shī cuò ,cóng ér dǎ luàn le tā men fēi háng de cì xù 。sān jù jiāng hán dōng là yuè de tiān qì jǐng wù miáo shù dé xì zhì rù wēi 。“hù yǎn ”sān jù 。“zhǎn ”,fēng chuī chàn dòng zhuàng 。cǐ yán cí rén jǐn bì le mén chuāng yòng yǐ duǒ bì hán yè jìn fēng de sì nuè 。tā zài píng fēng nèi de chuáng shàng wú liáo dì xián tǎng zhe ,shèn zhì lián shuì mèng zhōng yě gǎn dào le lěng qīng yǔ gū jì 。xǐng hòu zhī jiàn dēng huǒ zài hán yè zhōng shǎn shuò 、yáo yè ,tā sì hū yě zài qǐ chún dī shēng dì sù shuō :“zhè lǐ duō me lěng qīng ā !”“kān lián ”sān jù ,xiě shì zhōng de yī rén 。cǐ yán chuāng wài de jǐng sè kě cān ,shǐ yī rén rěn bú zhù tíng xià shǒu zhōng de cì xiù qián qù guān shǎng wài miàn de xuě jǐng 。dàn shì miàn duì zhe zhè sì huà bān de xuě jǐng ,tā bú jiào yòu xiǎng qǐ wǎng cháng shì shuāng shuāng shǎng xuě ,rú jīn què zhī shèng xià tā gū dān yī rén ,zhè bú jìn shǐ rén xìng chóu 。“lín gē sàn ”liǎng jù chéng shàng ,dào chū chóu de yuán yīn 。“qiàn ”,jí qiàn zì ,zhǐ hóng sè 。yuán lái tā shì bú fàng xīn cí rén wài chū huān yàn 。zài yàn huì zhōng ,láng jun1 jiāng huì yǔ qí tā nǚ zǐ dǎ qíng mà qiào ,huí lái hòu kǒng pà hái néng cóng láng jun1 de yī jīn shàng fā xiàn nǚ rén fū miàn yòng de bái fěn ,zài xiù zǐ shàng huò xǔ yě huì xiǎn lù zhe xīng hóng sè de yān zhī yìn hén 。jiù shí nǚ zǐ pàn láng yòng qíng zhuān yī de xīn tài ,yóu cǐ kě jiàn yī bān 。shàng piàn wèi tàn méi ,xiān xù tiān qì jí shì zhōng rén de xīn tài 。
“yuán qín míng xián fā qīng shāng ,duǎn gē wēi yín bú néng zhǎng 。”yuán :yǐn ,ná guò lái 。qīng shāng :dōng hàn yǐ lái zài mín jiān qǔ diào jī chǔ shàng xíng chéng de yī zhǒng xīn lè diào ,yǐ bēi wǎn qī qīng wéi qí tè sè 。duǎn gē :diào lèi míng ,hàn lè fǔ yǒu zhǎng gē háng 、duǎn gē háng ,shì gēn jù “gē shēng yǒu zhǎng duǎn ”(《lè fǔ shī jí 》yǔ )lái qū fèn de ,dà gài shì zhǎng gē duō biǎo xiàn kāng kǎi jī áng de qíng huái ,duǎn gē duō biǎo xiàn dī huí āi shāng de sī xù 。nǚ zhǔ rén gōng zài zhè qiū yuè qiū fēng de yè wǎn ,chóu huái nán shì ,tā qǔ guò yáo qín xiǎng dàn yī zhī qīng shāng qǔ ,yǐ yáo jì zì jǐ nán yǐ yán biǎo de zhōng qíng ,dàn shì kǒu zhōng yín chū de dōu shì jí cù āi yuàn de duǎn diào ,zǒng yě chàng bú chéng yī qǔ róu màn dòng tīng de zhǎng gē 。《lǐ jì ·lè jì 》yún :“lè yě zhě ,qíng zhī bú kě biàn zhě yě 。”nǚ zhǔ rén gōng jì mò yōu shāng dào le jí diǎn ,jí shǐ tā xiǎng dàn bié yàng de qǔ diào ,yòu zěn me néng dàn dé chéng ne ?
“bīng pí shǐ jiě ”jǐ jù xiě chūn shuǐ zhī měi 。“bīng pí jiě ,bō sè zhà míng ”,yòng duì ǒu de jù shì ,diǎn chū yú hán yǐ tuì ,báo bīng chū xiāo ,chūn shuǐ kāi shǐ chéng xiàn chū chéng míng de sè zé 。“shǐ ”、“zhà ”èr zì kòu jǐn zǎo chūn jǐng xiàng ,shí fèn tiē qiē 。“lín làng céng céng ,qīng chè jiàn dǐ ,jīng jīng rán rú jìng zhī xīn kāi ér lěng guāng zhà chū yú xiá yě ”,shì xiě wēi fēng chuī guò shuǐ miàn ,yàng qǐ yú lín bān de bō wén ,qīng chè de liú shuǐ shǎn shǎn fā guāng ,hǎo xiàng qīng chén gāng dǎ kāi jìng xiá ,fǎn shè chū jìng zǐ de qīng guāng yī yàng 。“jìng zhī xīn kāi ”、“lěng guāng zhà chū ”de “xīn kāi ”、“zhà chū ”,yǔ “bīng yǐ shǐ jiě ,bō sè zhà míng ”de “shǐ jiě ”、“zhà míng ”,yī shì xíng róng yī tiān de qǐ diǎn ,yī shì xíng róng yī nián de qǐ diǎn ,xiàng hù hū yīng ,tóng yī jī zhù ,hěn yǒu jiē hòu gǎn ,zú jiàn zuò zhě guān chá de xì zhì hé kè huà de gōng qiǎo 。lìng wài ,yòng xīn kāi xiá de míng jìng lái bǐ yù míng liàng de chūn shuǐ ,yě xiǎn dé yōu měi yùn tiē ;tóng shí hái kě yǐ shǐ rén lián xiǎng dào chén zhuāng duì jìng de měi rén ,cóng ér (...)
huò xǔ zhèng shì jī yú shàng shù yuán yīn ,lì dài zhòng duō xué zhě xíng chéng le 《sī wén 》wéi zhōu gōng suǒ zuò de qiáng yǒu lì de gòng shí 。shī piān shì shèng cháo de sòng gē ,zuò zhě shì shèng cháo de dà shèng rén ,zhè yī gòng shí de xíng chéng yě jí zì rán 。《shī jīng 》zhōng de duō piān zuò zhě dōu guī zhī yú zhōu gōng ,cǐ chù bú jù (...)
zuì hòu sì jù shì dì sān duàn ,cóng xiě biān fáng zhàn shì zhuǎn dào xiě rén mín ,xiě zài dí rén tǒng zhì xià bèi nú yì de běi fāng rén mín jí suǒ wèi yí mín 。“zhōng yuán gàn gē gǔ yì wén ,qǐ yǒu nì hú chuán zǐ sūn ?”zhè liǎng jù shì shuō ,běi fāng zì gǔ yǐ lái jiù zāo shòu guò wài zú de qīn luè ,dàn shì tǒng zhì zhě cóng lái bú kě néng zài zhè lǐ zhǎng jiǔ dì zhàn xià qù ,shī rén jiān xìn zǒng yǒu yī tiān dí rén huì bèi gǎn zǒu 。zhè shì yī céng yì sī ;zhè liǎng jù tóng shí kě yǐ lǐ jiě chéng shì duì tǒng zhì zhě de qiǎn zé 。zhōng yuán zì gǔ yǐ lái jiù zāo shòu guò wài zú de wǔ zhuāng qīn luè ,dàn dōu méi néng gòu ràng tā men zhàn zhù jiǎo ,rú jīn zài nán sòng tǒng zhì zhě hé róng tóu (...)
chéng nán chéng běi dōu yǒu zhàn zhēng ,yǒu xǔ duō rén zài zhàn (...)

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

城南城北都有战争,有许多人在战(...)
如今霜鬓,愁停短棹,懒傍清尊。二十四桥风月,寻思只有消魂。
“亡,百姓苦”好理解。王朝灭亡之际战乱频仍,民不聊生。“兴”,怎么也“百姓苦”呢?王朝之“兴”必大兴土木,搜刮民脂民膏,百姓不堪其苦。像秦王朝兴起时,筑长城,开驰道,造官室,劳役繁重(...)
诗的前半首化自东汉宋子侯的乐府歌辞《董娇娆》,但经过刘希夷的再创作,更为概括典型。作为前半的结语,“年年岁岁”二句是精警的名句,它比喻精当,语言精粹,令人警省。“年年岁岁”“岁岁年年”的颠倒重复,不仅排沓回荡,音韵优美,更在于强调了时光流逝的无情事实和听天由命的无奈情绪,真实动情。“花相似”、“人不同”的形象比喻,突出了花卉盛衰有时而人生青春不再的对比,耐人寻味。结合后半写白头老翁的遭遇,可以体会到,诗人不用“女子”和“春花”对比,而用泛指名词“人”和“花”对比,不仅是由于七言诗字数的限制,更由于要包括所有不能掌握自己命运的可怜人,其中也包括了诗人自己。也许,因此产生了不少关于这诗的附会传说。如《大唐新语》《本事诗》所云:诗人自己也觉得这两句诗是一种不祥的预兆,即所谓“诗谶”,一年后,诗人果然(...)

相关赏析

宁不知倾城与倾国。佳人难再得。
联想起(...)
上阳宫宫女很多,有些宫女从未得到皇帝接见,终身等于幽禁宫中。古代宫女生活相当痛苦。所以诗序有“愍怨旷也”(...)
“援琴鸣弦发清商,短歌微吟不能长。”援:引,拿过来。清商:东汉以来在民间曲调基础上形成的一种新乐调,以悲惋凄清为其特色。短歌:调类名,汉乐府有长歌行、短歌行,是根据“歌声有长短”(《乐府诗集》语)来区分的,大概是长歌多表现慷慨激昂的情怀,短歌多表现低回哀伤的思绪。女主人公在这秋月秋风的夜晚,愁怀难释,她取过瑶琴想弹一支清商曲,以遥寄自己难以言表的衷情,但是口中吟出的都是急促哀怨的短调,总也唱不成一曲柔曼动听的长歌。《礼记·乐记》云:“乐也者,情之不可变者也。”女主人公寂寞忧伤到了极点,即使她想弹别样的曲调,又怎么能弹得成呢?
(16)为:是。
宁不知倾城与倾国。佳人难再得。

作者介绍

林天瑞 林天瑞林天瑞,字子辑,温州(今属浙江)人。理宗景定二年(一二六一)知崇安县。事见明嘉靖《建宁府志》卷六。今录诗二首。

赵州赞原文,赵州赞翻译,赵州赞赏析,赵州赞阅读答案,出自林天瑞的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.fijitropicalwatersports.com/0wDaVb/8ZRHon2MPf.html